Pham Dinh Lan - Remembrance
Cac em than men,
Men goi cac em bai tho song ngu Remembrance.
Thay Lan
phamdinhlan (david)
From: David Pham <davidlanpham@me.com>
Sent: Monday, February 20, 2017 12:19 PM
To: David Pham
Subject: Pham Dinh Lan - Remembrance
Sent: Monday, February 20, 2017 12:19 PM
To: David Pham
Subject: Pham Dinh Lan - Remembrance
Pham Dinh Lan - Remembrance
Broken Heart at Aging Vietnamese Refugee in the USA
Pham Dinh Lan - F.A.B.I. Yesterday I heard the children singing A Vietnamese children’s song. Seemingly I felt heart- broken. My native country’s image revived in my mind. **** I spent many white nights Counting every drop of rain. I was affected by nostalgia. It rained in my heart. **** How sorrowful and plaintive The insects’ lamentation was In the quiet long nights! Was this the true sob from my country? **** For many centuries My country has lacked the laughter, Peace, prosperity, And juvenile dreams. **** The lovely chatter of the sparrows Disappeared in the thunder of cannons. The unfinished popular song Was on the lips of a dead child. **** A lady wore her mourning ribbon; An old man was sitting in crying; A child looked fearful for losing his father. Their sufferings have never faded. **** The skinny peasants moved their skeletons On the immense fields. They watered the land with their sweat. The land said: “Don’t expect anything!” **** The war has taken off Love, hope, Future light, and dreamful age From a mutilated young man. **** In the silent graves Were buried brave citizens, Those people who were fallen With their vague expectations. HỒI TƯỞNG Hôm qua nghe trẻ hát, Khúc đồng dao Việt Nam, Tim tôi như se thắt Hình ảnh quê hương lành Hiện ra trong tâm tôi. **** Có nhiều đêm thức trắng, Đếm từng giọt mưa rơi. Tình hoài hương thổn thức. Trời mưa trong tim tôi. **** Tiếng côn trùng rên rỉ, Sầu thảm và ai bi Những đêm dài tĩnh mịch, Nức nở nỗi u hoài, Thổn thức từ quê hương? **** Trải qua bao thế kỷ Quê tôi vắng tiếng cười, Cảnh thanh bình thịnh trị, Mộng ước tuổi đôi mươi. **** Tiếng chim sẻ dễ thương Lặng chìm trong bom đạn, Bài ca dao dang dở Trên môi trẻ lặng câm. **** Người thiếu phụ khăn tang, Một cụ già ngồi khóc, Trẻ hớt hãi mất cha. Đau khổ không nhạt nhòa. **** Những bộ xương di động Trên cánh đồng mênh mông Mồ hôi mặn tưới đất, Đất nói: Đừng chờ trông. **** Chiến tranh đã cướp mất Tình yêu và hy vọng, Tương lai và ước mộng Phế nhân tuổi xuân thì. **** Những nấm mộ âm thầm Chôn xác người hùng anh, Những người đã nằm xuống Với ước vọng xa xăm Professor Phạm Đình Lân (Scholar)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét