30 THÁNG TƯ. Thanh Dương
Hôm nay vào lúc 20:06
30 THÁNG TƯ.
30 tháng tư lại thấy bồi hồi,
Những con số vô tình mà đau qúa,
Tôi không hẹn một ngày trong qúa khứ,
Tôi không chờ mà kỷ niệm về đây.
Có một tháng tư trời trắng màu mây,
Khăn tang trắng cho bao người nằm xuống,
Miền nam Việt Nam trở thành thua cuộc,
Giọt nước mắt nào khóc cho quê hương.
Tôi thấy người lính trong thành phố buồn,
Anh chưa buông súng đầu hàng số phận,
Trong tuyệt vọng anh vẫn là người lính,
Bảo vệ miền Nam dân chủ tự do.
Anh vừa trở về từ chiến trường xa?
Những chiến hào, những đồn canh bỏ ngõ,
Anh lạc bày như chim chiều bạt gió,
Đường về nhà không biết ở nơi đâu.
Người ta hoảng loạn chạy đi tìm nhau,
Những xác chết đang nằm trên đường phố,
Bên cạnh đống rác còn đang cháy dở,
Rác và xác người. Ôi qúa xót xa.
Trời đất bơ vơ, người dân bơ vơ,
Thành phố của mình sao mà xa lạ,
Người di tản, những căn nhà đóng cửa,
Tháng tư ngoài kia như kẻ tội tình.
30 tháng tư qua biết bao lần,
Vẫn còn lại một tháng tư năm ấy,
Đau thương này viết bao nhiêu trang giấy,
Và ngàn đời không thể đốt thành tro.
Nguyễn Thị Thanh Dương.
( April, 13, 2018 )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét